Thứ Sáu, 27 tháng 5, 2016

34. HẠNH PHÚC LÀ KHI

Hạnh Phúc Là Khi


HẠNH PHÚC LÀ KHI
Nhạc: Minh Đỗ
Lời: Như nhiên

Hạnh phúc là khi biết trở về
Mộng từ hun hút  nẻo sơn khê
Từ trong tăm tối bao mịt mờ
Chợt ánh dương bừng soi bến mê .

Hạnh phúc là khi biết được Người
Đôi bàn tay nhỏ biết buông lơi
Trần gian gió cuốn ... thôi vướng bận
Mặc nắng, mưa qua giữa cuộc đời..

– Xưa là hạnh phúc bên kia núi
Là..” cỏ bên đồi ngan ngát xanh ”
Ngày nay chưa sống, mơ ngày tới
Thực tại vùi quên rất đoạn đành.

Hạnh phúc giờ đây buổi sớm mai
Mỉm cười nhận diện lá hoa phai
Mùa thu đã đến trong thầm lặng
Sương khói trôi về nơi bể dâu

Hạnh phúc là khi giữa đổi thay
An bình – trọn vẹn phút giây này..
Bình minh đến ngắm, hoàng hôn lại
Thả hết ưu phiền.. theo gió bay..

Thứ Tư, 18 tháng 5, 2016

33. CÁM ƠN CUỘC ĐỜI

Cám Ơn Cuộc Đời


CÁM ƠN CUỘC ĐỜI

Minh Đỗ

Tôi xin cám ơn cuộc đời
Mỗi sớm mai khi thức dậy
Cho tôi có thêm một ngày
Một ngày nữa để yêu thương
Quanh tôi bao người khổ đau
Câu yêu thương còn chìm sâu
Chênh vênh trong đời sóng gió
Tình yêu nào biết nơi đâu
Tôi xin cám ơn cuộc đời
Mỗi sớm mai khi thức dậy
Cho tôi thêm một ngày nữa
Một ngày nữa để yêu thương
Cám ơn đời Bình minh lên nắng líu lo tiếng chim
Khắp muôn loài Cười trong ánh sáng mát xanh bóng cây
Cám ơn đời Cầu cho thế giới yên vui thanh bình
Sống một ngày Một ngày trao hết yêu thương nơi này

Chủ Nhật, 15 tháng 5, 2016

32. BÌNH AN CHỐN NÀY

Bình An Chốn Này

BÌNH AN CHỐN NÀY 
Minh Tuệ Đỗ Minh 
Người sẽ sống bình an khi người nhớ rằng
Giây phút chia lìa không mong mà sẽ tới
Người không biết sao Người không nhớ sao
Rồi ta sẽ đi không mang theo gì đâu
Người không biết sao Người không nhớ sao
Giờ phút chia xa người nào sẽ theo ta

Có sống trăm năm rồi cũng phải đi
Tắt thở buông xuôi về hai tay trắng
Bỏ hết sau lưng hành trang trống vắng
Bóng chiếc cô đơn đường dài quá xa
Có sống trăm năm rồi cũng phải đi
Lúc đến ra sao về y như thế
Chớp ánh mong manh đời nhanh bóng xế
Nhớ đến chia ly bình an chốn này

Người sẽ sống bình an khi người nhớ rằng
Giây phút chia lìa không mong mà sẽ tới
Nhà cao cửa to Quyền to chức cao
Người thân dấu yêu đi theo người được sao
Người chưa biết đâu Người chưa thấy đâu
Rồi ta sẽ qua bao thăng trầm rất nhiều


31. ĐÂU CHỐN BÌNH YÊN

Đâu Chốn Bình Yên

ĐÂU CHỐN BÌNH YÊN 
Minh Tuệ Đỗ Minh 
1. 
Biết bao giờ trái tim nghe bình yên I Tối mặt người sắc âm màu ưu phiền 
Kiếp lục bình nổi trôi theo giòng nước I Biết đâu tìm bình yên trong lênh đênh 
Có chim nào cánh mang lời bình yên I Có ai người sống vô tư không phiền 
Phương Đông này sáng lên từng ngày mới I Ánh mặt trời cười gieo vui khắp nơi 

ĐK.- 
Đâu bình yên giữa nơi đảo điên I Bao nhiêu người đang nếm ưu phiền 
Hương thời gian phai theo bể dâu I Hoang vu rừng cây vào mùa gió 
Em bình yên ở nơi nào đây I Cho ai ngồi say khói u sầu 
Kia trời mây nước non vẫn xanh I An nhiên hải âu cánh bay 

2. 
Có đâu ngờ trái tim nơi bình yên I Chính nơi này đáy sâu biển êm đềm 
Xám mây màu lênh đênh theo ngàn gió I Đứng sau là một trời xanh thơ ngây 
Có bao người hát lên câu bình yên I Nâng niu đời vỗ êm bờ sóng hiền 
Phía xa mờ dáng ai trên đầu núi I Ngắm hoa vàng cười theo nắng lên 


30. CHIM NẶNG CÁNH SẦU

Chim Nặng Cánh Sầu


CHIM NẶNG CÁNH SẦU
Minh Tuệ Đỗ MInh
Em đã đến bên tôi / Năm xưa một ngày nắng
Ngay đêm ấy sao rơi / Mây qua che vầng trăng
Bâng khuâng với mây giăng / Trăng ơi trăng buồn chăng
Em như đóa hoa xinh / Sao ta lòng xa vắng

Xưa tôi đến bên em / Có vui nhưng buồn lắm
Em ơi biết hay chăng / Đôi khi tôi lặng câm
Hôm nao nói yêu em / Tôi bâng quơ nhìn trăng
Nghe trong gió xa xăm / Mơ mái nhà tôi về

Giữa biển nước mênh mông / Sóng dâng thuyền buồn không
Núi đứng đón mưa giông / Chim bay nặng cánh sầu
AI đang ngóng trông ta / Ai đang mong chờ ta 
Đâu một cõi bao la / Cánh hạc vàng vắng xa

Yêu em bớt đơn côi / Hoang mang khi chiều tới
Bay trong gió chơi vơi / Xa xa nhẹ cánh diều
Lang thang núi non cao / Có hoa thơm đầy nắng
Yêu em lắm tin vui / Nhưng sao lòng rất buồn



29. THƠM NỤ SEN HỒNG

Thơm Nụ Sen Hồng

THƠM NỤ SEN HỒNG
Minh Tuệ Đỗ Minh
Đêm mỗi khi trăng về / bình yên trời đất
Nghe gió hát bốn bề / buồn thương kiếp người
Trong ánh trăng ai cười / đã đến đây ngàn đời / không có bao nhiêu người biết đâu
Sau áng mây sắc màu / lời ai chìm khuất
Đang hát câu không lời / mừng ai đón mời
Biển sóng vang ngàn đời / Mây gió rung đất trời
Em có nghe kiếp người / sương rơi
ĐK.-
Từ biển sâu kia dâng muôn sóng
Trong gió hiên ngang đàn hải âu
Mặt trời cao nhìn đang nghe ngóng
Bước chân ai đi về nơi ấy
Bầu trời xanh kia mây như sóng
Đang nối tay che vầng trăng trong
Đại bàng tung bay lướt bão giông
Núi xa xa thơm nụ sen hồng

28. CON MẮT BÌNH TÂM

Con Mắt Bình Tâm


CON MẮT BÌNH TÂM
Minh Tuệ Đỗ Minh

Hãy nhìn lên trời / nguyên sơ xanh trong veo / sau ngàn mây xám
Hãy nhìn tâm mình / sau suy tư lao xao / con mắt đứng nhìn
Người đời tìm bên ngoài / như mây tan mau
Mình về nhìn tâm mình / êm như trăng sao 
Cười mộng mị đi vào / vu vơ chiêm bao / xây lâu đài cát cao

Sống một kiếp người / vui say theo chiêm bao / cuối cùng mây khói
Hãy nhìn lên trời / ôm yêu mây bay ngang / thương gió hết lòng
Người đời thường vô tình / nên hay cho qua
Mình về nhìn tâm mình / nơi đây bao la
Mặt trời cười ban ngày / đêm đêm trăng lên / sáng ánh mắt rất hiền

ĐK.-
Biển trời mênh mông / hát mãi tiếng hát / giữa hư không lồng lộng
Ngời vầng trăng trong / nghe vang xa xa / buốt nhiều nhiều mùa gió đông
Lướt qua bao cuồng phong / Trôi qua bao giòng sông
Tới đây vui ngàn thông / Ca đôi câu thong dong


27. LỜI HÁT THIÊN THẦN

Lời Hát Thiên Thần


LỜI HÁT THIÊN THẦN 
Minh Tuệ Đỗ Minh
Vang vọng giữa đất trời / Câu sanh già bịnh chết / 
Thiên thần xuống nhắc người / Ngày chầu trời gần thôi / Bao người mê vẫn mê / Khóc cười chân bước lê / 
Than hoài sống chán ghê / Sâu buồn bên tái tê

Cuộc đời loanh quanh đi đâu cũng tối / 
Mặt trời trên cao vẫn đấy sáng ngời
Chợ đời lao xao ai khôn hãy đến / 
Dành lặng yên cho ít kẻ dại khờ

Em về nhớ bốn từ / Đây sanh già bịnh chết / 
Thiên thần xuống nhắc mình / Trăm năm cuộc tử sinh / Con đường xưa vẫn đây / Trăng tròn sáng thoát mây / 
Ao rời thiên nga bay / bềnh bồng vui ngất ngây

Sống có bao năm lao đao buồn vui đó / 
Tám gió xôn xao gây bao đảo điên
Có mấy ai kia hay ra đời như gió / 
Đứng lắng nghe câu ca thiên thần ca




26. ĐÔI CÁNH THIÊN THẦN

Đôi Cánh Thiên Thần


ĐÔI CÁNH THIÊN THẦN
Minh Đỗ

Em mang đôi cánh thiên thần
Lời thiêng em hát trắng dần bóng đêm
Em mong trời nắng sáng lên
Hồng thêm ánh mắt buồn quên tiếng cười

Khát khao mơ cho cuộc đời vui
Sáng trăng sao cho người tìm lối
Lá xanh rơi sông mộng đầy vơi
Hát em trao chút tình này thôi

Nhớ xưa thời chân em buốt đau
Hỏi đất trời tìm đâu đôi cánh
Gió trả lời trời xanh biển xanh
Em bay về hòn đảo đất lành

Mặt trời lên hồng sau núi xa
Phút ấy em vui thân phận buồn
Chiều trăng lên chào mây tháng năm
Thẳng cánh em bay đêm trăng rằm


25. XUÔI DÒNG VỀ BIỂN

Xuôi Dòng Về Biển


XUÔI DÒNG VỀ BIỂN
Minh Tuệ Đỗ Minh
Lênh đênh sóng nước / trôi theo sông xanh / xuôi dòng về biển
Như chim lướt cánh / tung bay giữa trời / xuôi đường về trăng
Chập chùng gian nan / bờ doi cát vướng / dặm trường phong ba / gãy cánh giữa đường
Thẳng hai tay buông / nhẹ đôi cánh gió / buồm căng ra khơi / đón sóng lướt thuyền

Bao la biển lớn / êm sâu tận cùng / thâm trầm bình yên
Vô thanh trống vắng / không câu muộn phiền / xa đời đảo điên
Nhẹ tênh hư không / chiều lên vắng gió / trời xanh non cao / sóng biếc suối hiền
Bình minh chim ca / gởi đi tiếng hát / đại dương mênh mông / ai đó biết về

ĐK.-
Đầy trời mưa hoa / Đường về không xa
Biển trời bao la / Lấp lánh ánh sáng / trong veo hiền hòa
Đời ngọt câu ca / ngào ngạt hương hoa
Đẹp vầng trăng xa / đứng hát thấp thoáng / ngay đây là bờ


24. GIẤC MỘNG MÙ SƯƠNG

Giấc Mộng Mù Sương


GIẤC MỘNG MÙ SƯƠNG
Minh Tuệ Đỗ Minh
Mù sương giăng lối / nẻo về quê tôi
Buồn vây bít lối / đâu đường ra đây
Trời trăng mắt sáng / bao người chới vơi
Ngày đi sẽ tới / đắm theo giòng trôi
Đời như mây khói / che phận đơn côi
Sầu phai mắt biếc / xóa mờ hương môi
Đời trăm năm ấy / vui tràn ngất ngây
Nào ai mắt thấy / không xuôi phận này
Đi trong đêm mờ mù sương / Tai sao nghe câu tình thương
Mãi ngân nga lời sầu vương / Vô minh ngăn mộng vô thường
Ai yêu chim trên trời bay / Dang đôi tay ôm trời mây
Xin mau mau quay về đây / Buông đau thương buông đắng cay



23. BÌNH YÊN NẮNG GIÓ

Bình Yên Nắng Gió


  BÌNH YÊN NẮNG GIÓ
Minh Tuệ Đỗ Minh

Trời đêm tối lắm / Thuyền không thấy bờ
Đời kia rối rắm / Mộng rồi tới mơ
Hạ vàng Thu sang / Vèo như lá gió
Bụi hồng mây ngang / Ngựa đau buốt vó
Một đời lao xao / Buồn ngây ngất / Biết đâu sầu buông

Về đâu nắng mới / Vòng tay gió mời
Đường đi sáng lối / Nụ cười thảnh thơi
Bình yên long lanh / Mừng theo lá gió
Thời gian mong manh / Lệ sầu lấp lánh
Rời đường loanh quanh / Về nơi đó / An nhiên vô thường

ĐK.-

Tiếng khóc khắp chốn / Là chuyện bình thường
Biển khổ chán ngắt / Dòng đời lênh đênh
Ai  yêu hoa chim / Tìm về nhà mình
Sáng tối xuống suối / Ngồi nhìn lục bình 

22. RỘNG CÁNH CHIM BAY

Rộng Cánh Chim Bay


RỘNG CÁNH CHIM BAY
Minh Tuệ Đỗ Minh
Tới đây mang phận người / bao nhiêu cuộc đời / biết nơi ta / trên vai là đôi cánh
Trắng hư không vời vợi / Bao la trời mây / dang hai tay / thênh thang mời đón người
Sóng ca đùa thiên nga / Mây qua bềnh bồng ta /
Lang thang đường vòng xa / Vướng vui say / Đôi chân buồn trên đất
Mênh mông biển yên sóng / Xanh trong trời êm gió / 
Ung dung đường chim bay / tuốt trên mây / không trôi hoang phận người
Chim bay về / đỉnh núi cao / 
Cuối chân trời / ngát mây ngàn
Nở nụ cười / tới nơi / 
Khi trăng buồn / đến chơi
Thoát giam cầm / chim lướt bay / 
Buông chiếc lồng / trôi ưu phiền
Hướng theo thuyền / gió lên / 
Mát an nhiên / bến bờ 

Cánh chim yêu bầu trời
Líu lo vui cuộc đời
Nắng lên trên phận người
Mai đây chim về bụi

21. GIA TRUNG HỮU NGỌC

Gia Trung Hữu Ngọc



Khi xưa tôi lên chùa / Nghe thầy tôi kể rằng
Bên trong mỗi ngôi nhà / Đầy báu ngọc bao la
Nhưng đâu ai hay mình / đang ngồi trên đống vàng
Ngọc châu mơ vẫn đấy / Đi xin ăn cùng làng

Loài người từ xưa / mơ sao thoát ra khổ đau
Cầu xin mây gió sấm sét / chứ biết làm sao
Tưởng rằng vui kia / đâu nơi lao xao
Ngọt ngào phù du / cho nước mắt trào

Ngọc này ngày xưa / Trên Cao biết con người khôn
Dù cho biển sâu non xa / chẳng an toàn hơn
Đặt vào con tim / ngay nơi trung tâm
Ngồi cười nhìn xem / ai kia biết tìm

20. ÁNH SÁNG CUỐI ĐƯỜNG

Ánh sáng cuối đường

http://www.nhaccuatui.com/bai-hat/anh-sang-cuoi-duong-minh-do.FZJoeppuLp4j.html

ÁNH SÁNG CUỐI ĐƯỜNG
Minh Đỗ
Em hay chăng / bình yên nắng lên
Tan sương đêm / thời gian rất êm
Trên môi em / nồng hương phấn thêm
Long lanh sao / nụ cười em hiền
Em nghe chăng / bình yên gió lên
Đem bao la / về xanh tóc em
Thơm hương hoa / hồng đôi má thêm
Nhân gian yêu / một bờ môi xinh
ĐK.-
Đêm trời đầy gió / cần lắm đó / điệu hát ru
Con đường vắng gió / tìm rất khó / người biết tu
Em về em hát / lời ánh sáng / xua âm u
Cuối đường hầm đó / ngọn đèn chiếu / tan sương mù

Ngọt ngào tiếng hát / hồng chiếc lá / vàng cánh hoa
Thiên đường lấp lánh / mềm gió nắng / trời đất xanh
An bình mở lối / người chỉ thấy / yêu thương thôi
Sao cười đêm tối / mừng em biết / câu thiên thần 


19. ĐƯỜNG CHIM KHÔNG DẤU

Đường Chim Không Dấu


ĐƯỜNG CHIM KHÔNG DẤU
Minh Đỗ
Chiều lên bên núi / chiều xuống sau đồi
Nhẹ nhàng tung cánh / đàn én ngang trời
Mờ mờ mây khói / xa nơi bao người
Lòng vui chợt nhớ câu / đi hoài không tới

Nhìn theo tia nắng / rộng cánh tay mời
Mặt trời le lói / mừng nói bao lời
Bàng hoàng trời đất / thêm yêu con người
Dạt dào biển sóng / nâng cánh chim chơi vơi

ĐK.-

Gió cuốn chim bay / đường không dấu
Sáng giấc mơ / xa đời bể dâu
Rời cuộc lao xao / ai cũng muốn vào 
Mộng mị chiêm bao / tìm về núi cao

Muốn hỏi đôi câu / cùng hoang vắng
Gió biết hay chăng / đường tới trăng
Mịt mù mây giăng / phôi pha ước thề 
Từ biệt đam mê / nhà cũ ta về

18. MÂY TRỜI SÓNG BIỂN

Mây Trời Sóng Biển



Xưa đèn sách tôi nghe / câu chuyện về mây trời sóng biển
Mây sóng ấy chập chùng / giữa yên bình trời nước mênh mông
Sâu trong sâu biển kia vẫn trong
Cao trên cao trời kia vẫn xanh
Như hư không màu không / Sáng ánh sáng cầu vồng thơ mộng

Bây giờ lớn tôi nghe / câu chuyện về tâm mình yên lặng
Suy tư ấy chập chùng / bay lùng bùng làm tối tâm tôi
Tôi không hay là đấy bóng tôi
Đi lang thang làm rối khắp nơi
Say sưa theo buồn vui / quên mất lối đường về quê tôi

ĐK.-
Tâm tôi như vầng trăng / Mây qua đem sầu giăng
Trăng ơi trăng buồn chăng / Âm thầm nhìn mây nặng
Tâm tôi như hải đăng / Sáng đêm sương mù giăng
Êm trôi con thuyền băng / Quê toi xưa đầy trăng

17. NƯỚC TRONG TRĂNG HIỆN

Nước Trong Trăng Hiện



1.
Nước trong trăng hiện ra đó em / Bóng đêm tan trời mang nắng lên
Nước trong này / Như ban ngày / Nắng trong này / Là tâm em đó
Bóng đêm tàn / Ánh trăng vàng  / Thương yêu tràn / Em thấy không
Gió Xuân về hồng thêm nắng mai / Tiếng ve Hè phượng thơm tóc ai
Lá Thu vàng tươi thêm lá xanh / Cuối Đông mùa an lành
Đầy trời ngàn hoa trắng / Rộn ràng muôn tiếng chim
Nụ cười em lên nắng / Cuộc đời xinh rất xinh
2.
Mây qua bầu trời xanh đó em / Giấc mơ tan bình yên tỏa lan
Thế giới bình / Do tâm mình / Tâm an bình / Diều bay êm gió
Mắt tối màu / Cảnh đeo sầu / Tâm ai bình / Đâu cũng yên
Suốt bốn mùa bình yên vẫn đây / Tâm em một trời xanh vắng mây
Bước em về tay buông đắm say / Trăng lên hồng đêm ngày
Đầy trời ngàn hoa trắng / Rộn ràng muôn tiếng chim
Nụ cười em lên nắng / Cuộc đời xinh rất xinh