Thứ Sáu, 27 tháng 5, 2016

34. HẠNH PHÚC LÀ KHI

Hạnh Phúc Là Khi


HẠNH PHÚC LÀ KHI
Nhạc: Minh Đỗ
Lời: Như nhiên

Hạnh phúc là khi biết trở về
Mộng từ hun hút  nẻo sơn khê
Từ trong tăm tối bao mịt mờ
Chợt ánh dương bừng soi bến mê .

Hạnh phúc là khi biết được Người
Đôi bàn tay nhỏ biết buông lơi
Trần gian gió cuốn ... thôi vướng bận
Mặc nắng, mưa qua giữa cuộc đời..

– Xưa là hạnh phúc bên kia núi
Là..” cỏ bên đồi ngan ngát xanh ”
Ngày nay chưa sống, mơ ngày tới
Thực tại vùi quên rất đoạn đành.

Hạnh phúc giờ đây buổi sớm mai
Mỉm cười nhận diện lá hoa phai
Mùa thu đã đến trong thầm lặng
Sương khói trôi về nơi bể dâu

Hạnh phúc là khi giữa đổi thay
An bình – trọn vẹn phút giây này..
Bình minh đến ngắm, hoàng hôn lại
Thả hết ưu phiền.. theo gió bay..

Thứ Tư, 18 tháng 5, 2016

33. CÁM ƠN CUỘC ĐỜI

Cám Ơn Cuộc Đời


CÁM ƠN CUỘC ĐỜI

Minh Đỗ

Tôi xin cám ơn cuộc đời
Mỗi sớm mai khi thức dậy
Cho tôi có thêm một ngày
Một ngày nữa để yêu thương
Quanh tôi bao người khổ đau
Câu yêu thương còn chìm sâu
Chênh vênh trong đời sóng gió
Tình yêu nào biết nơi đâu
Tôi xin cám ơn cuộc đời
Mỗi sớm mai khi thức dậy
Cho tôi thêm một ngày nữa
Một ngày nữa để yêu thương
Cám ơn đời Bình minh lên nắng líu lo tiếng chim
Khắp muôn loài Cười trong ánh sáng mát xanh bóng cây
Cám ơn đời Cầu cho thế giới yên vui thanh bình
Sống một ngày Một ngày trao hết yêu thương nơi này

Chủ Nhật, 15 tháng 5, 2016

32. BÌNH AN CHỐN NÀY

Bình An Chốn Này

BÌNH AN CHỐN NÀY 
Minh Tuệ Đỗ Minh 
Người sẽ sống bình an khi người nhớ rằng
Giây phút chia lìa không mong mà sẽ tới
Người không biết sao Người không nhớ sao
Rồi ta sẽ đi không mang theo gì đâu
Người không biết sao Người không nhớ sao
Giờ phút chia xa người nào sẽ theo ta

Có sống trăm năm rồi cũng phải đi
Tắt thở buông xuôi về hai tay trắng
Bỏ hết sau lưng hành trang trống vắng
Bóng chiếc cô đơn đường dài quá xa
Có sống trăm năm rồi cũng phải đi
Lúc đến ra sao về y như thế
Chớp ánh mong manh đời nhanh bóng xế
Nhớ đến chia ly bình an chốn này

Người sẽ sống bình an khi người nhớ rằng
Giây phút chia lìa không mong mà sẽ tới
Nhà cao cửa to Quyền to chức cao
Người thân dấu yêu đi theo người được sao
Người chưa biết đâu Người chưa thấy đâu
Rồi ta sẽ qua bao thăng trầm rất nhiều


31. ĐÂU CHỐN BÌNH YÊN

Đâu Chốn Bình Yên

ĐÂU CHỐN BÌNH YÊN 
Minh Tuệ Đỗ Minh 
1. 
Biết bao giờ trái tim nghe bình yên I Tối mặt người sắc âm màu ưu phiền 
Kiếp lục bình nổi trôi theo giòng nước I Biết đâu tìm bình yên trong lênh đênh 
Có chim nào cánh mang lời bình yên I Có ai người sống vô tư không phiền 
Phương Đông này sáng lên từng ngày mới I Ánh mặt trời cười gieo vui khắp nơi 

ĐK.- 
Đâu bình yên giữa nơi đảo điên I Bao nhiêu người đang nếm ưu phiền 
Hương thời gian phai theo bể dâu I Hoang vu rừng cây vào mùa gió 
Em bình yên ở nơi nào đây I Cho ai ngồi say khói u sầu 
Kia trời mây nước non vẫn xanh I An nhiên hải âu cánh bay 

2. 
Có đâu ngờ trái tim nơi bình yên I Chính nơi này đáy sâu biển êm đềm 
Xám mây màu lênh đênh theo ngàn gió I Đứng sau là một trời xanh thơ ngây 
Có bao người hát lên câu bình yên I Nâng niu đời vỗ êm bờ sóng hiền 
Phía xa mờ dáng ai trên đầu núi I Ngắm hoa vàng cười theo nắng lên 


30. CHIM NẶNG CÁNH SẦU

Chim Nặng Cánh Sầu


CHIM NẶNG CÁNH SẦU
Minh Tuệ Đỗ MInh
Em đã đến bên tôi / Năm xưa một ngày nắng
Ngay đêm ấy sao rơi / Mây qua che vầng trăng
Bâng khuâng với mây giăng / Trăng ơi trăng buồn chăng
Em như đóa hoa xinh / Sao ta lòng xa vắng

Xưa tôi đến bên em / Có vui nhưng buồn lắm
Em ơi biết hay chăng / Đôi khi tôi lặng câm
Hôm nao nói yêu em / Tôi bâng quơ nhìn trăng
Nghe trong gió xa xăm / Mơ mái nhà tôi về

Giữa biển nước mênh mông / Sóng dâng thuyền buồn không
Núi đứng đón mưa giông / Chim bay nặng cánh sầu
AI đang ngóng trông ta / Ai đang mong chờ ta 
Đâu một cõi bao la / Cánh hạc vàng vắng xa

Yêu em bớt đơn côi / Hoang mang khi chiều tới
Bay trong gió chơi vơi / Xa xa nhẹ cánh diều
Lang thang núi non cao / Có hoa thơm đầy nắng
Yêu em lắm tin vui / Nhưng sao lòng rất buồn



29. THƠM NỤ SEN HỒNG

Thơm Nụ Sen Hồng

THƠM NỤ SEN HỒNG
Minh Tuệ Đỗ Minh
Đêm mỗi khi trăng về / bình yên trời đất
Nghe gió hát bốn bề / buồn thương kiếp người
Trong ánh trăng ai cười / đã đến đây ngàn đời / không có bao nhiêu người biết đâu
Sau áng mây sắc màu / lời ai chìm khuất
Đang hát câu không lời / mừng ai đón mời
Biển sóng vang ngàn đời / Mây gió rung đất trời
Em có nghe kiếp người / sương rơi
ĐK.-
Từ biển sâu kia dâng muôn sóng
Trong gió hiên ngang đàn hải âu
Mặt trời cao nhìn đang nghe ngóng
Bước chân ai đi về nơi ấy
Bầu trời xanh kia mây như sóng
Đang nối tay che vầng trăng trong
Đại bàng tung bay lướt bão giông
Núi xa xa thơm nụ sen hồng

28. CON MẮT BÌNH TÂM

Con Mắt Bình Tâm


CON MẮT BÌNH TÂM
Minh Tuệ Đỗ Minh

Hãy nhìn lên trời / nguyên sơ xanh trong veo / sau ngàn mây xám
Hãy nhìn tâm mình / sau suy tư lao xao / con mắt đứng nhìn
Người đời tìm bên ngoài / như mây tan mau
Mình về nhìn tâm mình / êm như trăng sao 
Cười mộng mị đi vào / vu vơ chiêm bao / xây lâu đài cát cao

Sống một kiếp người / vui say theo chiêm bao / cuối cùng mây khói
Hãy nhìn lên trời / ôm yêu mây bay ngang / thương gió hết lòng
Người đời thường vô tình / nên hay cho qua
Mình về nhìn tâm mình / nơi đây bao la
Mặt trời cười ban ngày / đêm đêm trăng lên / sáng ánh mắt rất hiền

ĐK.-
Biển trời mênh mông / hát mãi tiếng hát / giữa hư không lồng lộng
Ngời vầng trăng trong / nghe vang xa xa / buốt nhiều nhiều mùa gió đông
Lướt qua bao cuồng phong / Trôi qua bao giòng sông
Tới đây vui ngàn thông / Ca đôi câu thong dong